Bộ [, ] U+625E

hàn, gǎn
  1. (Động) Che lấp.
  2. (Động) Bảo vệ, bảo hộ. § Cũng như hãn . ◇Khổng An Quốc : Hãn ngã ư gian nan (Truyện ) Bảo vệ ta trong lúc khó khăn.
  3. (Động) Chống giữ, ngăn. § Cũng như hãn . ◎Như: hãn cách chống cự. ◇Lã Thị Xuân Thu : Phàm nhân chi tính, trảo nha bất túc dĩ tự thủ vệ, cơ phu bất túc dĩ hãn hàn thử , , (Thị quân lãm ) Phàm tính người ta, móng vuốt không đủ tự vệ, da thịt không đủ ngăn nóng lạnh.
  4. (Động) Vi phạm, làm trái. ◇Sử Kí : Tuy thì hãn đương thế chi văn võng, nhiên kì tư nghĩa liêm khiết thối nhượng, hữu túc xưng giả , 退, (Du hiệp liệt truyện ) Tuy có lúc vi phạm lưới pháp luật đương thời, nhưng tư cách của họ nghĩa hiệp, liêm khiết, nhún nhường, cũng đủ đáng khen.
  5. (Động) Vuốt dài ra, nắn ra. ◎Như: hãn miến nặn bột.
  6. (Danh) Bao da, ngày xưa dùng để che chở cánh tay người bắn cung.

1. [拒扞] cự hãn 2. [扞拒] hãn cự 3. [扞格] hãn cách 4. [扞衛] hãn vệ