Bộ [, ] U+5F01

biàn, pán
  1. (Danh) Cái mũ lớn của đàn ông đời xưa. Chia ra hai thứ mũ da và mũ tước, mũ da để quan võ dùng, mũ tước để quan văn dùng.
  2. (Danh) Quan cấp dưới hoặc quan võ thời xưa. § Ghi chú: Nhân mũ biện bằng da, là mũ quan võ đội nên gọi quan võ là biện. ◎Như: binh biện , tướng biện , v.v ◇Nguyễn Du : Châu biện văn tặc chí (Trở binh hành ) Quan võ ở châu nghe tin giặc đến.
  3. (Danh) Họ Biện.
  4. (Hình) Hấp tấp, nóng nảy. § Thông biện .
  5. (Hình) Sợ hãi. ◇Hán Thư : Hữu liệt phong lôi vũ phát ốc chiết mộc chi biến, dư thậm biện yên! dư thậm lật yên! dư thậm khủng yên! , , , (Vương Mãng truyện ) Có tai họa nhiều mưa gió sấm sét tốc nhà gãy cây, ta thật sợ hãi, ta run rẩy quá, ta kinh hoảng lắm vậy.
  6. (Động) Đặt, để trên hay trước mặt.
  7. (Danh) Lấy tay đánh.
  8. Một âm là bàn. (Hình) Vui, vui vẻ. ◇Thi Kinh : Bàn bỉ dư tư, Quy phi thì thì , (Tiểu nhã , Tiểu bàn ) Con quạ vui kia, Bay về thành đàn.
  9. § Ta quen đọc là biền.

1. [弁言] biện ngôn