Bộ [, ] U+542B

hán
  1. (Động) Ngậm, giữ ở trong mồm không nhả ra, không nuốt vào. ◎Như: hàm trước dược phiến ngậm thuốc.
  2. (Động) Chứa, bao gồm. ◎Như: hàm thủy phần chứa nước, hàm dưỡng phần có chất dinh dưỡng.
  3. (Động) Dung nạp, bao dong. ◇Đỗ Phủ : Song hàm tây lĩnh thiên thu tuyết, Môn bạc Đông Ngô vạn lí thuyền 西, (Tuyệt cú ) Cửa sổ ngậm tuyết nghìn thu núi phía tây, Ngoài cổng đậu những chiếc thuyền Đông Ngô vạn dặm.
  4. (Động) Ôm giữ, nhẫn chịu, chịu đựng. ◎Như: hàm hận ôm hận, cô khổ hàm tân chịu đắng nuốt cay.
  5. (Động) Giữ kín bên trong, ẩn tàng. ◇Hàn Dũ : Lăng thần tính tác tân trang diện, Đối khách thiên hàm bất ngữ tình , (Hí đề mẫu đan ) Sớm mai đều trang điểm mặt mới, Trước khách vẫn cứ giữ kín trong lòng không nói ý tình.
  6. (Động) Hiển hiện, bày ra. ◇Tuấn Thanh : Kính tử lí xuất hiện đích thị nhất phó niên thanh đích hàm trứ hạnh phúc đích vi tiếu đích kiểm (Lê minh đích hà biên , Đông khứ liệt xa ) Trong gương hiện ra một khuôn mặt trẻ tuổi tươi cười tràn trề hạnh phúc.
  7. (Danh) Tục lệ ngày xưa, lấy ngọc (hoặc hạt trai, gạo...) bỏ vào mồm người chết, gọi là hàm . § Thông hàm , hàm .
  8. (Danh) Ngọc (hoặc hạt trai, gạo...) để trong mồm người chết (ngày xưa). § Thông hàm , hàm .

1. [包含] bao hàm 2. [含恨] hàm hận 3. [含糊] hàm hồ 4. [含胡] hàm hồ 5. [含血噴人] hàm huyết phún nhân 6. [含冤] hàm oan 7. [含蓄] hàm súc 8. [含藏] hàm tàng 9. [含笑] hàm tiếu